Recent Posts

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009

Tản mạn khám phá Cửa Lò-một kỷ niệm cũ

Bài này được viết vào tháng 8/2005 và đăng tải trên Bulletin Vol. 2 của Công ty sau một kỳ nghỉ cực vui tại Cửa Lò. Mùa hè sắp đến, nên đăng lại ở đây để có thêm hy vọng cho một kỳ nghỉ sắp tới. Và cũng là một cách để lưu trữ lại những gì đã viết.

Tuần qua Công ty đã có một kỳ nghỉ tại Cửa Lò rất vui và thành công. Trên phương diện du lịch, ngoài việc được nghỉ ngơi, chắc hẳn mỗi người ai cũng có những khám phá riêng của mình về thị xã Cửa Lò: ăn chỗ nào ngon, hát karaoke ở đâu hay, tắm ở chỗ nào sạch, hay mua quà lưu niệm ở đâu là rẻ, v.v… Nhưng trên hết, tôi cho rằng, khám phá lớn nhất mà chúng ta thu được sau chuyến đi chính là những khả năng tiềm ẩn trong mỗi thành viên ABC mà ngày thường không phát hiện ra hoặc đến giờ mới được bộc lộ. Chính vì vậy mà chúng tôi đã đặt tên cho chuyên đề cuối tuần này là “KHÁM PHÁ”, với mong muốn sẽ có nhiều khám phá hơn nữa trong hoạt động sản xuất kinh doanh thường ngày của Công ty.

Phố Biển hay câu chuyện Em có nghe biển hát chiều nay.

Dường như phong trào ca hát – văn nghệ của Công ty đang phát triển hơn bao giờ hết. Trước đây, chúng ta cũng hát, cũng nhảy, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức nghiệp dư. Nay thì đã đạt đến mức chuyên nghiệp, khi mà, qua chuyến đi, chúng ta đã khẳng định được rất nhiều giọng ca mới. Ngay tối hôm đầu tiên đổ bộ xuống Cửa Lò, chúng ta đã có một màn trình diễn ấn tượng tại sân khách sạn, cho dù thiết bị âm thanh không được tốt. Một ca sĩ “Quang” Lin với giọng hát ngọt ngào, có thể “cân” được tất cả các thể loại, và đặc biệt là khả năng nhái giọng nữ – một khả năng đã giúp cho ca sĩ này có khả năng hát song ca… một mình. Chất giọng của ca sĩ này cũng trở nên rất da diết mỗi khi trong lời bài hát có xuất hiện tên của một nữ nhân mà tôi sẽ đề cập đến ở phần sau. Ca sĩ “Kiều” Hưng đã thể hiện một giọng nam khoẻ khoắn và ấm áp, hiện được coi là nam ca sĩ nhạc trẻ hay nhất của ABC. Các bạn To, Án, Hả, Min, Tu cũng rất xuất sắc khi nhập vai các ca sĩ đang nổi danh hiện nay như Duy Mạnh, AXN, nhất là khi cất lên những lời nói tự đáy lòng như “Dù cho em không cần anh nhưng anh vẫn cần em”, “tay không trắng không lại về không”, hay “Cứ bước đi mà đừng nghĩ suy”. Nhân đây tôi cũng muốn nhắn nhủ các bạn là bước thì cứ bước, nhưng cũng phải suy nghĩ một chút, kẻo có ngày bước xuống … cống hoặc va vào cột điện thì nguy. Tốp ca “trung niên” truyền thống - với ca sĩ chính là Sếp -  cũng có dịp trình diễn lại những bài tủ như “Năm anh em trên một chiếc xe tăng” hay “Việt Nam trên đường chúng ta đi”, trong đó nổi bật lên vai trò của nhạc trưởng S Hà. Chỉ tiếc là tốp ca đông quá nên không thể hát được câu “Năm anh em mang… ba cái tên” vì trong năm người thì đã có tới ba người tên là Dũn rồi. Đây cũng là dịp để một nữ ca sĩ mới rất xuất sắc - người mang sẵn trong mình dòng máu của một nhạc sĩ - thể hiện tài năng của mình, đó là VB Hà. Chắc chắn mọi người vẫn chưa thể quên tiếng vỗ tay của mọi người, cũng như những cái đầu nghiêng nghiêng chụm vào nhau thì thào tán thưởng khi cô ca sĩ này cất lên giọng hát cao vút của mình. VB Hà cùng với Hưng là đôi song ca hay nhất của ABC từ trước đến nay, đồng thời, nữ ca sĩ này có lẽ cũng là Dancing Queen của ABC khi trình diễn những bước nhảy rất ấn tượng của mình. Nhân tiện nói về chuyện nhảy nhót, cũng phải ghi nhận rằng To và Tu là đôi nhảy phụ hoạ “hay” nhất, trong khi Án và Hươ (Hươ “múa”) lại thể hiện một màn nhảy nam nữ “bốc lửa” chưa từng thấy. Và nếu không tận mắt chứng kiến, người ta sẽ không thể tưởng tượng được một Mr. Án thường ngày rất trầm lắng lại có một màn trình diễn ấn tượng đến thế.

Cũng qua chuyến đi này, đoàn thanh niên đã trình diễn một tiết mục giải trí rất vui trên hành trình từ Ninh Bình về Hà Nội, phần nào giúp các thành viên trong đoàn quên đi sự mệt mỏi của chuyến đi dài.

Liên quan đến chuyện các ca sĩ, cũng phải nói thêm rằng Hưng chính là người được một số chàng trai khác “ghen tị” nhất. Hưng chính là nhân vật chính của câu chuyện “một người đi với một nguời”, và lúc đó có ít nhất 5 người khác muốn đóng thế vai của anh này và ngồi trông ngóng anh ta trở lại từng phút từng giây.

Trong số các ca sĩ nói trên thì "Quang" Lin là ca sĩ chạy sô nhiều nhất, có đêm tới 3 sô khác nhau. Đôi lúc anh này cũng bị “bể” sô vì đang trong lúc cao trào “Đời Tran là của Lin” thì lại có điện thoại tít tít, và thế là lại “Alô, Mặt đất gọi Đại Bàng nghe rõ trả lời”. Và để tránh trường hợp bị gẫy cánh (giang hồ đồn đại rằng Mặt đất rất giỏi võ), ca sĩ này lại tranh thủ lúc mọi người nhốn nháo trốn mất tăm để đến với một sô khác. Có lẽ sang bên đó, anh ta lại lấy hết sức mà gào lên “Đời Mặt đất là của Lin”.

CÂU MỰC NHẢY

Người ta đã tốn rất nhiều giấy mực để ca ngợi món “mực nhảy” Cửa Lò, và qua kiểm nghiệm thì sức hấp dẫn của nó là không thể phủ nhận. Có điều mực câu bằng tiền mặt không thể ngon bằng mực do tự tay mình câu. Điều này, cùng với mong muốn được thử cảm giác lênh đênh ngoài biển đêm, đã thúc đẩy rất nhiều người đi câu mực, và từ đây chúng ta lại có một khám phá mới: Sếp không những “câu” dự án và hợp đồng rất giỏi, mà còn là nhà vô địch trong câu mực. Chỉ trong vòng hơn một tiếng đã câu được hơn 5kg mực các loại, mà theo như lời người lái thuyền, đây là số mực nhiều nhất mà một khách hàng câu được từ trước đến nay. Niềm vui bất ngờ đến nỗi sếp còn phá bỏ cả thói quen “không ăn mực vào đầu tháng” và thế là, vào đêm ngày mùng 1/rạng sáng ngày mùng 2/7 âm lịch, tất cả những người có mặt ngoài bãi biển lúc đó đã có một bữa mực nhảy đáng nhớ. Đây quả thật là một ngoại lệ tuyệt vời.

Hẳn rất nhiều người khi nghe nói chuyện này sẽ phải giật mình hoặc chạnh lòng vì “trông người lại ngẫm đến ta”. Trước đó, có những nhóm đi câu mực trong thời gian rất lâu, nhưng khi quay trở lại chỉ được vài con, thậm chí có những người còn không được bất kỳ một con mực nào, dù là nhỏ nhất. Kết quả này khiến người ta đặt một dấu hỏi rất lớn: họ làm gì ngoài biển? Quả thật là ngoài họ ra, chỉ có biển, bóng đêm và…ông lái thuyền là biết câu trả lời mà thôi. Dân Sài Gòn thường có câu “Nói dzậy mà hổng phải dzậy” quả là rất đúng trong trường hợp này. Cũng có thể, sếp đã chiến thắng trong trò câu mực là do tập trung hoàn toàn vào việc câu mực, trong khi những người khác ngoài việc câu mực ra, họ còn làm rất nhiều việc khác nữa. Hoặc, cũng có khả năng là họ câu được nhưng lại đã… đánh chén hết trên thuyền, chỉ chừa lại vài con “vớ vẩn” mang về cho anh em - những người ngồi trông đồ giúp và đợi họ dài cổ trên bãi biển, gọi là có tí lòng thành.

RƯỢU một bên, và em một bên

Rượu, như thường lệ vẫn là một phần không thể thiếu của chuyến đi. Hai can rượu ngô được thiết kế từ trước sẽ là vừa đủ cho chuyến đi nếu như không có “lác đác” (ở đây mạn phép dùng lại từ thuộc bản quyền của anh Tr. Dũn) một số nhân vật phải “theo chồng bỏ cuộc chơi”. Sớm nhất trong số đó phải kể đến anh Ph. Dũn, người lập kỷ lục về thời gian ở Cửa Lò ngắn nhất: đến cửa lò vào lúc 4h30 chiều hôm trước thì đến 5h30 sáng hôm sau anh đã rời khỏi đó. Dù vậy, chỉ trong vòng 13 tiếng đồng hồ, anh này cũng đã kịp thử hết tất cả các hoạt động thường ngày tại Cửa Lò: tắm biển, đá bóng, chụp ảnh, uống bia, ăn tối và uống rượu, hát karaoke, ngủ tại khách sạn, kể cả ngắm bình minh. Chỉ tiếc là do thiếu mất cái ống kính zoom của anh nên những hôm sau cái ống nhòm của anh Tr. Dũn bị sử dụng quá công suất ngoài bãi biển. Một số người mệt mỏi sau chuyến đi dài cũng không uống được nhiều rượu nữa. Hai can rượu ngô đầy ắp dường như trở thành gánh nặng. Hai can rượu vang cũng nằm im lìm dưới gầm bàn, đợi người uống. Chính vào thời điểm đó, sếp đã là người tiên phong cổ vũ, làm sống dậy không khí uống hào hùng của ABC. Cùng với sếp, chị V. đã trở thành “hoạt náo viên” hoạt động cuồng nhiệt nhất cổ vũ không chỉ phong trào uống bên phía chị em mà còn đem cả sự nhiệt tình đó sang với bàn nhậu của cánh mày râu, khiến không khí phòng ăn mỗi buổi tối trở nên sôi động chưa từng thấy. Nhờ có vậy mà hai can rượu ngô cũng như rượu vang cứ vơi dần bằng cách áp dụng công thức mới được khám phá: “Lộc+Lộc=Đại Lộc”. Trong không khí hào hứng đó, một câu nói hay nhất chuyến đi đã được tuyên bố một cách dõng dạc “Thế Sếp muốn gì?”. Giám đốc lúc đó chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mọi người đã vỗ tay rầm rầm. Tác giả của tuyên bố đó không ai khác chính là chị H.– tên thường gọi là H. “bầu” để phân biệt với rất nhiều H. khác của DEF. Có một điều chắc chắn là nếu cứ ở Công ty mà không đi nghỉ mát, chúng ta sẽ không bao giờ được nghe những câu nói hay như thế. Hình như hôm đó Sếp có tới 3 điều ước mà mới chỉ nhận được 1. Và vẫn còn có tới 2 điều ước nữa đấy nhé, chị H. ơi!

Dẫu có vậy thì đến buổi tối cuối cùng, vẫn còn có tới hơn một nửa can rượu ngô chưa được giải quyết vì lượng người còn lại ít quá. Mọi người nhìn nhau, tưởng như không thể uống hết và ngày mai phải mang rượu về. Nhưng một lần nữa Sếp lại tập hợp mọi người quây quần lại, cùng nhau “chiến đấu”. Ở đây, lại có một khám phá nữa: ranh giới giữa cái không thể và có thể là rất mong manh, chỉ cần mỗi người cố lên một chút là cái không thể sẽ biến thành cái có thể. Chính nhờ nguyên tắc này mà tiệc rượu tối cuối cùng tại Cửa Lò - tưởng như là buồn tẻ nhất - lại trở thành vui vẻ nhất, và cái can cũng vui lây vì bản thân nó không phải tải rượu về Hà Nội nữa.

Nói về rượu cũng không thể không nhắc đến Mr. B, người có lẽ đạt kỷ lục về tham gia vào nhiều cuộc nhậu bia rượu nhất trong chuyến đi. Hình như ngày nào anh B cũng liên tục uống từ sáng hôm trước đến sáng sớm ngày hôm sau. Vào các buổi tối, anh thường uống ngoài bãi biển, và cứ sau khoảng nửa tiếng lại bỏ bàn nhậu ra sát mép nước một lúc rồi lại vào uống tiếp. Bản thân tôi đến giờ vẫn chưa hiểu anh B thích uống bia hay thích ngắm biển đêm hơn. Có lẽ là anh thích cả hai, và hai hoạt động đó bổ trợ cho nhau, giúp anh có thể uống liên tục và có một kỳ nghỉ rất vui. Trong những lúc trà dư tửu hậu như thế, anh đã tâm sự với chúng tôi rất nhiều chuyện, trong đó có một chuyện mà tôi cho rằng lại là một khám phá thú vị nữa, đó là câu chuyện sóng biển Cửa Lò dù rất to cũng không thể đánh tụt cái… quần tắm của anh, song sóng ở trên bờ, dù rất nhẹ nhàng lại khiến nó phải ngoan ngoãn khuất phục! Về điểm này, chắc phải vote (bình chọn/chấm điểm) anh B 5 sao.

“CẢNH SÁT” hay “POLICE” gì thì cũng là con cả người thôi.

Có một khám phá khác cũng rất thú vị: dù là đi chơi nhưng lần này cánh mày râu có rất nhiều “cảnh sát/police” đi kèm. Cảm ơn anh T vì đã nghĩ ra một thuật ngữ hay như thế. Nhưng cái đáng nói nhất là “cảnh sát nhí” lại hoạt động hiệu quả hơn rất nhiều so với “cảnh sát lớn”. Dường như trước khi được gửi đi Cửa Lò, các “cảnh sát nhí” này đã được huấn luyện rất kỹ ở nhà. Trong lúc dừng ăn trưa tại Thanh Hoá, tức là mới rời Hà Nội được một nửa quãng đường, khi được phỏng vấn: “Hôm qua mẹ cháu có dặn gì không?”, con gái của Mr. Du đã trả lời rất rõ ràng, mạch lạc: “Mẹ cháu dặn không được để bố đi với các cô”. Nhưng cảnh sát hoạt động hiệu quả nhất chắc chắn phải thuộc về H. Anh – 5 tuổi, con trai anh Tr. Dũn. Trên đường đi, các cô trẻ trung xinh đẹp của ABC đã trêu trọc H. Anh bằng cách cố tình tạo ra một số cử chỉ thân mật với anh Tr. Dũn để cậu bé nhìn thấy. Ngay lập tức H. Anh đứng phắt dậy, chạy tới và hét lên: “Tránh ra, mấy con quỷ cái kia!”. Hiệu quả thế nào thì ai cũng biết, và sau đó, gần như hai bố con lúc nào cũng như hình với bóng. Nếu lấy anh Tr. Dũn làm tâm thì H. Anh chỉ hoạt động trong vòng tròn có bán kính… 1 mét mà thôi. Ngoài việc uống rượu bia và dạy con tập bơi, H. Anh không cho anh làm gì khác, kể cả hát karaoke hay nhảy nhót. Nhưng sự đời cũng nhiều đổi thay. Cứng rắn là vậy nhưng cuối cùng H. Anh cũng phải “đầu hàng” trước những cám dỗ mới do chị H “bầu” nghĩ ra: trò chơi điện tử. Nhờ có phát minh này mà anh Tr. Dũn cũng đã có được một ngày cuối cùng ở Cửa Lò nghỉ ngơi theo đúng nghĩa của nó. Điều này cũng một lần nữa khẳng định một nguyên lý mà người lớn hay khai thác: Dù có cứng rắn đến mấy thì người ta vẫn có lúc phải “liêu xiêu” trước những cám dỗ đời thường, hay nâng cao lên một chút là câu nói của một người nào đó mà tôi không nhớ tên: “Cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng… rất nhiều tiền”.

Còn rất nhiều khám phá nữa, nhưng hình như tôi đã viết quá lan man và lấy đi tương đối nhiều thời gian của mọi người nên xin được dừng bút ở đây. Hẹn gặp lại lần sau và mong rằng, mọi người sẽ phát huy hơn nữa những năng lực tiềm ẩn của mình, cũng như phát triển tinh thần đoàn kết để xây dựng một tập thể, một sức trẻ ABC vững mạnh hơn nữa, như chúng ta đã và đang làm trong thời gian vừa qua. Tôi cũng xin nhấn mạnh rằng khi viết bài này, tôi đã cố gắng mô tả trung thực sự việc “đúng như nó là” và những nội dung này chỉ mang tính “giải trí”, ngoài ra không ám chỉ một điều gì khác, và nếu có vô tình làm tổn thương đến một cá nhân nào đó, tôi cũng xin được người đó bỏ quá cho.¡

0 nhận xét: