Recent Posts

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

MeNuK: Con người Tự nhiên Văn hoá

Tranh thủ lướt web đọc được nhiều bài hay.

#1. Là của Bùi Văn Nam Sơn về Con người Tự nhiên Văn hoá. Không thể viết thêm được bình luận gì vì bản thân bài viết đã quá hoàn chỉnh.

#2. Là một chuyên đề về nhạc Blues trên TT&VH Cuối tuần. Lâu lắm rồi mới lại có một chuyên đề âm nhạc trên báo chí Việt Nam hay đến vậy. Đọc xong chuyên đề tôi đã phải comment thế này: "Kể từ khi nhà báo Danh Đức thôi không viết cho mục LTNT trên Thanh niên Chủ nhật cách đây hơn 10 năm, tôi chưa gặp lại nhà báo nào viết về âm nhạc hay đến thế cho đến khi gặp được anh Chí Viễn với bài báo này".

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011

Việt Nam-Sự khác biệt Á Đông

Cái này copy từ TT&VH cuối tuần:

Dị biệt nhất, ta vẫn có một "tiềm ẩn” 5B của du lịch Việt. Thật cứ như một công thức dễ nhớ: Bẩn, Bụi, Bực, Buồn và Bỏ đi. Bẩn ở môi trường, ở vệ sinh an toàn thực phẩm. Bụi ở khắp mọi nơi. Bực vì nạn đeo bám để bán hàng. Buồn vì không biết chơi và giải trí ở đâu. Cuối cùng, khách du lịch đành Bỏ đi nơi khác cho lành.

Relax

Tôi mới phát hiện ra một điều là để relax thì không nhất thiết phải vào các quán bar, ngay cả khi bar đó có tên là Relax.

Có những cách đơn giản hơn nhiều để xả stress, tỷ dụ như dọn dẹp nhà cửa hay rửa bát đĩa sau mỗi bữa ăn.

Đã có rất nhiều ý tưởng hay, những đáp án cho các vấn đề nan giải được bật ra trong lúc tỷ mẩn kỳ cọ bát đĩa dưới vòi nước lạnh. Đó cũng là lúc sắp xếp lại công việc cho ngày mai hay chuẩn bị các chủ đề cho một cuộc gặp quan trọng.

Trong thời gian gần đây, phần lớn những gì tôi nghĩ ra được, tôi nghĩ ra trong lúc rửa bát quét nhà.

Đấy cũng là lý do tại sao tôi rửa bát rất lâu. Có thể hơi tốn nước, nhưng cũng đáng.

Nghĩ ngắn

Nghĩ ngắn không có nghĩa là những suy nghĩ thiển cận. Ý của tôi là nghĩ đến đâu thì viết đến đấy, ngắn cũng được.

Tôi thường có thói quen suy nghĩ rất lâu trước khi viết ra một cái gì đó, đặc biệt là các báo cáo quan trọng. Khởi đi từ một vài gạch đầu dòng, phần lớn thời gian còn lại cho đến deadline là dành cho suy nghĩ và triển khai các ý tưởng và câu từ. Đến sát nút cũng là lúc ngồi viết, một mạch và ít sửa chữa. Vì vậy, tôi hiếm khi mất nhiều thời gian cho việc "viết" các báo cáo.

Thêm một điểm nữa: phần lớn các báo cáo quan trọng được hoàn thành trong đêm khuya, khi vợ con đã ngủ hết; hoặc trong cái không khí vừa ồn ào, vừa thinh lặng của các quán cà phê. Và một mình.

Đó là một phần lý do tại sao tôi thích các quán cà phê. Tất nhiên, không gian quán phải không quá chật chội, nhưng cũng không được quá loãng. Chẳng hạn, 36 Điện Biên Phủ hay Cột Cờ thích hợp cho việc suy tư hơn là việc viết.

Và bar thì thực sự là một nơi chốn chỉ dành cho relax. Tôi đã thử một lần viết lách ở đó và thất bại hoàn toàn.

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2011

Gã ngốc trên đồi

Hôm nay trời nóng, nên quyết định mặc một bộ "casual" để đi làm. Một bà chị nhìn thấy nhận xét: mặc thế này trông ngố đi đấy. Mình mới trả lời là: Em cũng đang muốn làm một thằng ngốc đây.

Một gã ngốc trên đồi.


The Fool on the Hill
The Beatles

Day after day,
Alone on a hill,
The man with the foolish grin is keeping perfectly still
But nobody wants to know him,
They can see that he's just a fool,
And he never gives an answer,

But the fool on the hill,
Sees the sun going down,
And the eyes in his head,
See the world spinning 'round.

Well on the way,
Head in a cloud,
The man of a thousand voices talking perfectly loud
But nobody ever hears him,
or the sound he appears to make,
and he never seems to notice,

But the fool on the hill,
Sees the sun going down,
And the eyes in his head,
See the world spinning 'round.

And nobody seems to like him,
they can tell what he wants to do,
and he never shows his feelings,

But the fool on the hill,
Sees the sun going down,
And the eyes in his head,
See the world spinning 'round.

Ooh, ooh,
Round and round and round.

And he never listens to them,
He knows that they're the fools
They don't like him,

The fool on the hill
Sees the sun going down,
And the eyes in his head,
See the world spinning 'round.

Ooh,
Round and round and round

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Thời xưa cũ

Dạo này nghe đi nghe lại album Time Out of Mind của Bob Dylan. Những âm thanh xưa cũ đầy hoài niệm về một thời đã xa cứ quanh quẩn, vảng vất đâu đó không dứt ra được. Và cũng không chủ tâm muốn dứt bỏ nó.

**
Mấy tuần nay đi nhiều. Trên những con đường đã đi, thỉnh thoảng vút qua kính xe những cây gạo đơn độc giữa cánh đồng, nhưng hoa đỏ rực rỡ và đẹp khôn tả. Những hoa gạo của Tháng Ba.

***
Hôm qua, cũng ngang đường, bỗng vụt qua một ao bèo nở đầy hoa tím dưới ánh mặt trời trong vắt của sớm mai. Đẹp đến mức tôi phải ồ lên kinh ngạc và chỉ cho cả xe cùng trầm trồ khen ngợi.

****
Lần đầu tiên được đọc Thơ Hoàng Cầm một cách có hệ thống. Thơ ông đẹp, tôi chỉ biết nói vậy vì ngôn từ của tôi không đủ để bình luận thơ ông. Có một điều chắc chắn, thơ ông gợi cho tôi nỗi nhớ da diết về miền quê và tuổi thơ tôi. Những thứ Đẹp và Buồn.

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

Just like a heaven


Kỳ nghỉ lễ đến cũng là lúc kết thúc của một chuỗi những sự kiện và biến cố lớn diễn ra dồn dập đến không kịp thở. Vì vậy có thể coi đó là một món quà đúng lúc: hai ngày “get away” theo đúng nghĩa đen.

Cắm trại,
câu cá dưới chiều mưa, trong hoàng hôn tím thẫm, trong thấm đẫm mưa đêm, và trong sớm mai trong vắt,
uống rượu với thịt dê núi dưới mưa đêm, rượu và thịt và những câu chuyện hoà vào nước mưa,
ngủ trong lều bạt dưới mưa đêm rả rích, một giấc ngủ thật sâu sau một ngày câu mệt nghỉ, và cả men rượu say,
tỉnh dậy thật sớm,
và nghe Bob Dylan hát “I’m trying to get to heaven before they close the door”.


DUNG6055

DUNG6082

DUNG6105

DUNG6121

DUNG6123_2

DUNG6120_2

DUNG6161_2

DUNG6174

DUNG6141

DUNG6139

DUNG6162

DUNG6158

DUNG6154

DUNG6097

DUNG6179

DUNG6217

DUNG6349