Recent Posts

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2009

Nguyên tắc Trừ Hai (-2)

Vô tình đọc đuợc bài này trên Gia đình Trẻ, post lại ở đây cho nó nhớ.

Con thương yêu,

Từ cảm nhận và trải nghiệm của riêng bố về cuộc sống và sự giao thoa trong cộng đồng, bố rút gọn dễ nhớ là Nguyên Tắc Trừ Hai, khi con hiểu và vận dụng Nguyên Tắc Trừ Hai này trong cuộc đời, hy vọng, sẽ có cuộc sống nhẹ nhành thanh thản.

Tất cả những gì con đang có, tại thời điểm con đang có, nếu con nhận biết được và hưởng thụ được, thế giới gọi đó là Hạnh Phúc.

Với tất cả những gì con đang có, vật-chất tinh-thần tình-cảm sức-khỏe, điểm mạnh, thế yếu, những mối quan-hệ xã-hội... và con biết cách gìn-giữ hưởng-thụ bày-tỏ bộc-lộ đúng với giá trị thật của nó, bố gọi là trừ không (-0), sẽ là sự TRUNG THỰC. Đã nhiều lần bố nói với con, nếu con giàu sẽ có người giàu hơn, nếu con giỏi sẽ có người giỏi hơn, nhưng nếu con trung thực, sẽ chẳng bao giờ có ai trung thực hơn con.

Sự trung thực là giá trị sống của con người và là bản lĩnh sống của chính con, dám đối diện với nó là sức mạnh của bản ngã, không phải ai cũng làm được.

Nếu con thể hiện và hưởng thụ những gì con đang có, trừ đi hai đơn vị (-2), bố sẽ gọi đó là KHIÊM TỐN. Tức là mình sử dụng 80% những gì mình đang có, mình bày tỏ bộc lộ và chia sẻ nguồn lực có kiểm soát, điều đó tạo một vị thế tiềm ẩn, một sức mạnh chưa khai phá, một thế lực ngầm che dấu, một đường rút lui an toàn, một quĩ dự phòng kín đáo.

Đó là phong cách sống của mỗi một con người, điều đó tạo một vùng đệm để mình không bỗng chốc trở thành kẻ khoe khoang bốc đồng, không để lại những lỗ hổng trên con đường mình đi... đây là một nghệ thuật sống đẹp và sống đầy.

Nếu con bày tỏ những gì con đang có, trừ thêm hai đơn vị (-2-2), bố sẽ gọi đó là KHÔN NGOAN. Tức là mình sử dụng 60% những gì mình đang có, mình biết mình sẽ làm gì với 40% còn lại, có định hướng có mục đích có phương pháp có tính kỷ luật bản thân.

Không phải tất cả đều sống với định hướng 60-40 thế này suốt đời, tùy từng giai đoạn của cuộc sống, tùy từng thời điểm của cuộc đời, tùy thời cuộc, thế thời phải thời thế, vì thế, nó được gọi là khôn ngoan.

Nếu con lại tiếp tục trừ thêm hai đơn vị, (-2-2-2), bố sẽ gọi đó là TINH QUÁI, điều này bố không khuyến khích con làm, nhưng khuyến khích con nhận biết đề sống và dè chừng những kẻ tinh quái khác. Người ta có mười nhưng người ta chỉ sử dụng bốn, số còn lại là mượn lực của những người xung quanh, những kẻ tinh quái thường là những kẻ cơ hội, xu thời, láu lỉnh, tiểu xảo... ta không gọi tốt hay xấu... ta chỉ cần biết để sống phù hợp. Vậy đó con ạ.

Cuộc sống muôn màu muôn mặt, khôn cũng chết dại cũng chết, biết thì sống.

Nếu con biết ai đó tiếp tục trừ thêm hai đơn vị (-2-2-2-2), tức là họ có mười phần nhưng họ chỉ sử dụng có hai phần, tám phần còn lại không nhận ra, giấu kín hoặc lãng phí, bố sẽ gọi đó là những kẻ NGU ĐẦN.

Phàm những kẻ ngu đần, thế giới quan sẽ hạn hẹp, càm ràm xét đoán với hiện tượng mà không đoái hoài đến bản chất, rên rỉ khóc lóc với những điều vụn vặt chợt đến chợt đi...

kẻ ngu đần nói về con người,

kẻ tinh quái nói về sự việc,

kẻ khôn ngoan nói về cơ hội,

kẻ khiêm tốn nghe cả ba kẻ kia,

kẻ trung thực được cả bốn nhóm người trên chọn làm chỗ dựa.

Chọn lựa và quyết định là do con./.

0 nhận xét: