Recent Posts

Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011

Standing in the Doorway

Lâu rồi mới lại có hôm về nhà sớm để xem TV. Chuyển đi chuyển lại đến HBO thì dừng. Vô tình đúng lúc đó thì nhạc film nổi lên, và nghe thấy Bob Dylan hát "I'm walking through the summer nights,...".

Thành ra ăn cơm, xem phim xong phải nhảy ngay lên gác nghe lại bài này.



Standing in the Doorway

I’m walking through the summer nights
Jukebox playing low
Yesterday everything was going too fast
Today, it’s moving too slow
I got no place left to turn
I got nothing left to burn
Don’t know if I saw you, if I would kiss you or kill you
It probably wouldn’t matter to you anyhow
You left me standing in the doorway, crying
I got nothing to go back to now

The light in this place is so bad
Making me sick in the head
All the laughter is just making me sad
The stars have turned cherry red
I’m strumming on my gay guitar
Smoking a cheap cigar
The ghost of our old love has not gone away
Don’t look like it will anytime soon
You left me standing in the doorway crying
Under the midnight moon

Maybe they’ll get me and maybe they won’t
But not tonight and it won’t be here
There are things I could say but I don’t
I know the mercy of God must be near
I’ve been riding the midnight train
Got ice water in my veins
I would be crazy if I took you back
It would go up against every rule
You left me standing in the doorway, crying
Suffering like a fool

When the last rays of daylight go down
Buddy, you’ll roll no more
I can hear the church bells ringing in the yard
I wonder who they’re ringing for
I know I can’t win
But my heart just won’t give in
Last night I danced with a stranger
But she just reminded me you were the one
You left me standing in the doorway crying
In the dark land of the sun

I’ll eat when I’m hungry, drink when I’m dry
And live my life on the square
And even if the flesh falls off of my face
I know someone will be there to care
It always means so much
Even the softest touch
I see nothing to be gained by any explanation
There are no words that need to be said
You left me standing in the doorway crying
Blues wrapped around my head

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Sorrow of Peace

Không phải là Nỗi buồn chiến tranh, mà chính là những nỗi buồn trong cuộc sống thường nhật thời bình.

Về cơ bản cuộc sống là một chuỗi nối tiếp những nỗi buồn. Vì vậy, đừng để nó gặm nhấm. Trước mỗi nỗi buồn, hãy lẩm nhẩm "rồi nó sẽ qua thôi". Và như có phép thần, nó qua thật.

Để lại chuẩn bị đón nhận một nỗi buồn mới.

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Finger Food: Ăn bốc mới ngon

Hai tiêu chí quan trọng nhất để làm nên sự hấp dẫn độc đáo của Finger Food là nhỏ gọn và dùng tay. Nói một cách nôm na, Finger Food là những món ăn người ta phải dùng tay để...bốc!


Những miếng xúc xích được cắt với độ dài vừa phải, bò kiểu lúc lắc đặt trên miếng bánh mì nhỏ bằng hai đốt tay, bánh que xiên một trái ô liu và lát phô mai cuốn chả giò, gỏi cuốn được cắt đôi...tất cả được đặt gọn ghẽ trên một chiếc khay nhỏ, xinh xắn và hấp dẫn. Một vật dụng không thể thiếu bên cạnh là xấp khăn ăn được xếp ngay ngắn, bởi chắc chắn một điều là những miếng ngon nhỏ xinh đó không thể (và cũng không nên) dùng bất cứ dụng cụ ăn nào khác ngoài những ngón tay. Cách "bốc lủm" này tưởng chừng xuề xòa quá mức mà lại thấy khoan khoái, thú vị hơn nhiều so với thưởng thức bằng dao nĩa, muỗng, đũa trịnh trọng.

Ăn chơi mà lại no lâu


Finger Food là những món ăn theo dạng khai vị khá phổ biến trong ẩm thực thế giới, vốn được khởi nguồn từ những món ăn chơi trong các bữa tiệc cocktail ở phương Tây. Món ăn này thường được phục vụ di động trên các khay nhỏ, vừa để khách nhâm nhi trong lúc chờ đợi, vừa tạo cảm giác thèm ăn, thèm uống vừa đủ trước khi vào phần tiệc chính.

Hầu như các món ăn đều có thể trở thành finger food (tất nhiên ngoại trừ món có thành phần nước). Được chế biến thành những món ăn nhỏ, finger food chủ yếu là các món khai vị hoặc tráng miệng với điều kiện là phải... bốc lủm gọn gàng trong một cái nhón tay. Điển hình có các món phô mai ăn kèm với hoa quả khô như mận, đào, nho, đậu tẩm muối, hoặc biến tấu với thịt nguội, jambon, xúc xích tỏi cuộn hoa khéo léo, bên trên ghim lại bằng cây tăm nhỏ có đuôi cờ hoa, vừa là để trang trí, vừa tiện lợi trong việc ăn nhanh. Finger food có thể là các loại bánh nướng mang màu sắc phương Đông như bánh gối, chiếc sủi cảo chiên giòn tan.


Trong các món finger food, canapé là món nhẹ phổ biến bậc nhất. Hình thức cơ bản của canapé khá đơn giản, bao gồm một miếng bánh mì sandwich nhỏ (hoặc bánh mặn giòn, bánh nướng hoặc bánh xốp mặn) được cắt theo nhiều hình dáng ngộ nghĩnh, vuông tròn, trên đính kèm một ít thức ăn thơm ngon như cá hồi, patê, phô mai, thịt nguội, trứng cá, gan, ngỗng, bơ... được trang trí công phu. Không thể vắng mặt trong mọi bữa tiệc cocktail, canapé thường có vị hơi mặn và cay nhằm kích thích khẩu vị thực khách ngay từ đầu bữa tiệc. Vol-au-vent cũng là một món bánh khai vị tương đối phổ biến, có lớp vỏ ngoài tương tự như bánh pâtéchaud, nhưng lỗ hổng giữa bánh là cả một thế giới nhân phong phú, lúc ngọt ngào với trái cây, phô mai, mứt, khi đậm đà vị mặn với nấm, thịt, hải sản...

Cũng có thể chuẩn bị các món hải sản tẩm bột chiên giòn hay những xiên thịt nướng theo dạng satay, thơm nồng hương quế hồi và mang vị cay cay rất kích thích vị giác. Satay vốn là món ăn chơi mà no thật, giúp thực khách lấp đầy bao tử trong một bữa tiệc toàn những món nho nhỏ, xinh xinh. Có lẽ nhu cầu này cũng ngày một tăng nên lượng finger food "ăn lấy no" thay vì "ăn lấy thảo" ngày càng trở nên phổ biến. Lượng đạm cũng được gia tăng nhờ các món thịt cá, hải sản chế biến công phu, đựng trong những chiếc ly cocktail cao, đẹp mắt.



Finger food kiểu Việt Nam

Tại Việt Nam, finger food nay đã không còn là thị trường độc quyền của các món nước ngoài, bởi những người đầu bếp Việt cũng rất nhanh nhẹn và linh động trong việc tạo nên những món ăn chơi đậm màu sắc quê hương. Các món cuốn là một điển hình cho finger food kiểu Việt. Đây là món ăn dân dã, đầy đủ dưỡng chất mà lại dễ dàng biến tấu thành những phần ăn nhỏ đầy hấp dẫn. 

Món cuốn xưa là cách để đo tài vén khéo trong cách ăn uống của người Việt. Nay thì để cho tiện lợi, món cuốn được chế biến sẵn, tạo hình xinh xắn, bày lên khay đĩa cũng tạo nên được một "phong thái bốc" đậm chất Việt Nam. Ngoài gỏi cuốn, bì cuốn, cuốn diêp, phở cuốn... thì nhất định phải kể đến chả giò. Món ăn này phổ biến đến độ hai chữ spring rolls cũng đã xuất hiện thường trực trong thực đơn finger food ở các nhà hàng, khách sạn bên trời Tây.


Ngoài ra, còn phải kể đến các loại nem chả - những thức nguội truyền thống trên bàn tiệc Việt. Những chiếc nem chua, nem rán, chạo tôm bọc mía, chạo càng cua... nhiều hương vị, gói thành từng miếng nhỏ bằng hai ngón tay, không cần trang trí cầu kỳ mà vẫn đủ sức quyến rũ nhờ hương thơm và màu sắc. Nhẹ nhàng hơn thì có chả lụa, chả quế, giò thủ, các món nem công chả phượng... đi kèm với thịt xông khói. 

Các món bánh bột cũng làm phong phú phần thực đơn ăn nhẹ trong tiệc đứng, nh bánh nậm, bánh lọc, bánh bèo chén, bánh ít trần... Mỗi chiếc bánh được cuốn trong lá chuối tươi, tiện cho thực khách nhón tay lấy, chấm vào chút nước mắm pha và bốc lúm ngon lành. Kế đến là các món gỏi, tưởng chừng phải cần đĩa to, đũa găp phức tạp bởi trong thành phần có cả nước mắm rất dễ "bắt mùi" trên cơ thể. Nay thì gỏi được linh động chia vào từng chén xinh xắn hay chiếc muỗng nhỏ, với tay cầm là có thể đưa vào miệng gọn gàng, chuyện ăn uống thật tiện lợi!

Ngồi nhâm nhi finger food, sự ngon miệng và hình dáng nhỏ nhắn của mỗi miếng ăn khiến đôi lúc thực khách khó lòng...ngưng bốc! Nên chọn cách ăn chậm, nhâm nhi để thưởng thức được vị ngon nhiều hơn. Khi ăn từng miếng và cảm nhận rõ hương vị, thành phần, kể cả nhiệt độ của món ăn, mới thấy miếng ăn nhỏ có lý làm sao.
Theo Hải Yến
Doanh nhân cuối tuần

Lịch sử

1. Vùng đất Nam Bộ dưới triều Minh Mạng, Choi Byung Wook
2. Khảo cổ học bình dân Nam Bộ - Việt Nam Từ thực nghiệm đến lý thuyết, Nguyễn Thị Hậu & Lê Thanh Hải
3. Nước Đại Nam đối diện với Pháp và Trung Hoa 1847-1885, Yoshiharu Tsuboi
4. Mỹ thuật Việt Nam thế kỷ 20, Nguyễn Quân
5. Có 500 năm như thế, Hồ Trung Tú

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2011

Cấm đái bậy ở Sàigòn

Trên một bức tường ở Saigon, mình nhìn thấy mấy dòng nguệch ngoạc thế này:

Cấm đái bậy
Đái cắt cu
Ngu thì chết.

Tiếc là lúc đó không mang theo máy ảnh để chụp lại.

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

Bob Dylan's Dream

Tranh thủ liệt kê lại những gì của Bob còn lưu giữ được:

CD:
1# Bob Dylan Unplugged
2# Together Through Life (đĩa mới nhất)
3# Greatest Hits Vol. I
4# Blood on the Track
5# The Best of Bob Dylan
6# Love and Theft (ít nghe nhất)
7# John Wesley Harding (nghe để biết người này có thể ảnh hưởng đến người kia đến mức nào)
8# Time Out of Mind (có lẽ được nghe nhiều nhất)
9# High Way 61 Revisited
10# No Direction Home
11# Bob Dylan (Collection) chưa bao giờ mở ra nghe
12# Dylan
13# Blonde on Blonde (đã mất, đang muốn mua lại)
14# Modern Times
15# At Budokan (đã mất, muốn có lại)

Bonus:
Bringing Down the Horse của The WallFlowers, ban nhạc do Jakob Dylan làm thủ lĩnh.

DVD
1# Broadcasting Live-The First 30 Years
2# No Direction Home - A Martin Scorsese Picture
3# MTV Unplugged
5# The Other Side of the Mirror, Live at the Newport Folk Festival 1963-1965

Ước muốn: được xem DVD live At Budokan.

8/4/2010

* Đọc một bài về Ngày sách (23/4), nhớ ra là đã mấy tuẩn rồi không đọc cuốn nào, mặc dù cũng có mua mới vài cuốn. Mua về để đấy, như là một thói quen.

* Giá dịch vụ đánh giầy đã lên 7.000 đồng một đôi. Mình nghĩ, mặt bằng giá mới đã được xác lập.

* Quyết định là từ hôm nay đến hết 12/4 sẽ chỉ nghe Bob Dylan. Those are Bob Dylan days.

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi hay là Để gió cuốn đi lời Mỹ, -:)

Bob Dylan đã sắp 70 tuổi, và sẽ tiếp tục thực hiện "Never-ending show" của mình. Đợi để được nghe ông hát Blowin' in the Wind tại Sàigòn. Can't wait.

Blowin' in The Wind
(Thoảng bay theo gió, bản dịch của Trần Ngọc Cư)

How many roads must a man walk down
Before you call him a man?
How many seas must a white dove sail
Before she sleeps in the sand?
Yes, 'n' how many times must the cannon balls fly
Before they're forever banned?
The answer, my friend, is blowin' in the wind,
The answer is blowin' in the wind.

Bao nhiêu nẻo đường một kẻ ngược xuôi
Trước khi bạn mới gọi nó là người?
Bao nhiêu biển khơi bồ câu sải cánh
Trước khi về nằm trong cát ngủ vùi?
Phải bao nhiêu lần tên bay đạn bắn
Trước khi vũ khí bị cấm đời đời?
Lời đáp, bạn ơi, thoảng bay theo gió,
Câu trả lời đà theo gió thoảng bay.

Yes, 'n' how many years can a mountain exist
Before it's washed to the sea?
Yes, 'n' how many years can some people exist
Before they're allowed to be free?
Yes, 'n' how many times can a man turn his head,
Pretending he just doesn't see?
The answer, my friend, is blowin' in the wind,
The answer is blowin' in the wind.

Phải bao nhiêu năm hòn núi ù lì
Trước khi núi kia bị trôi xuống biển?
Phải bao nhiêu năm người ta hiện diện
Trước khi được làm những kẻ tự do?
Biết bao nhiêu lần một người ngoảnh mặt
Giả vờ như là không thấy không nghe?
Lời đáp, bạn ơi, thoảng bay theo gió,
Câu trả lời đà theo gió thoảng bay.

Yes, 'n' how many times must a man look up
Before he can see the sky?
Yes, 'n' how many ears must one man have
Before he can hear people cry?
Yes, 'n' how many deaths will it take till he knows
That too many people have died?
The answer, my friend, is blowin' in the wind,
The answer is blowin' in the wind.

Phải bao nhiêu lần một kẻ ngó lên
Mới nhìn thấy ra bầu trời xanh thắm?
Bao nhiêu lỗ tai một người phải sắm
Mới nghe được là có tiếng kêu than?
Bao nhiêu mạng người phải chịu thác oan
Hắn mới hiểu ra quá nhiều người chết?
Lời đáp, bạn ơi, thoảng bay theo gió,
Câu trả lời đà theo gió thoảng bay.


TNC -8/2007
Source : Talawas

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011

Cơn mưa màu tím

Nửa đêm, chẳng biết làm gì, lôi Bob Dylan ra nghe lại. Chọn bài theo những kỷ niệm ùa về theo mỗi bài hát. Bắt đầu từ At Budokan với Forever Young, rồi Knockin' on Heaven's Doors, rồi qua Bootleg Series, vì tự dưng lại muốn nghe Let Me Die in My Footsteps, He's a Friend of Mine rồi Man on the Street.

Quá nhiều thứ muốn viết về Bob, mà không biết bắt đầu từ đâu.

Lang thang một lúc rồi muốn nghe lại tất cả các version của Knockin' on Heaven's Doors, tình cờ tìm ra một version mới, phối theo phong cách jazz, của Randy Crawford. Thế rồi trong lúc nghe thêm Randy Crawford, một cơn mưa màu tím đã ập tới. Và quay ra nhớ... Prince. -:)

Làm vài ly Gin&Tonic rồi nghe Randy Crawford hát Purple Rain, thật không còn gì tuyệt vời hơn. Từ nay trở đi, mỗi lần nghe lại bài này, chắc hẳn tôi sẽ lại không thể quên được đêm nay.