Recent Posts

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2009

SGTT & Lối sống

Trong lúc nhiều tờ báo mạng đang đi xuống về mọi mặt, thì tờ SGTT ngày càng nổi lên như một trong những tờ báo đáng để đọc, đáng để đánh dấu đọc mỗi ngày.

SGTT đáng đọc là vì nó ngày càng chứng tỏ là một trong những tờ báo hiếm hoi dám tiên phong động đến những vấn đề gai góc & nhạy cảm mà nhiều báo không dám đăng, hoặc nếu có thì cũng chỉ là đi sau.

Hơn thế nữa, SGTT cũng có nhiều bài viết ngắn, nhưng giản dị và thú vị về nhiều khía cạnh của cuộc sống trên mọi miền đất nước, chứ không chỉ chăm chăm vào việc "tiếp thị" cho những thứ thuộc về "Sài Gòn" như cái tên của nó.

Hôm nay là ngày đầu tiên tờ báo này ra mắt một chuyên mục mới: Lối sống, với bài viết đầu tiên cũng tương đối ấn tượng: "Sống đẹp đồng nghĩa với sống chậm". Xin trích dẫn một vài đoạn dưới đây:

Chúng ta không thể chơi những thứ không thuộc về mình. Trở lại với chính mình bắt đầu từ nguyên tắc của sự cân bằng. Mọi stress từ quan hệ, tâm lý, công việc, đều do mất cân bằng, kể cả sướng quá, giàu quá cũng bị stress. Sống đúng, sống đẹp, trước hết là sống cân bằng. Muốn thế, phải hiểu và nghe được chính mình, sống thực với chính mình, mới hiểu được mọi người, mọi thứ mới hài hoà. Bản năng cộng với tri thức, văn hoá sẽ giúp ta hiểu được mình, để có thể sống thật, chơi thật, chơi một cách tự trọng, tôn trọng người khác. Mà đã là văn hóa thì cần phải có thời gian, nếu không, chỉ là đồ giả. Chơi thật trước tiên cần tri thức, sau đó mới là tiền, là thời gian, là đam mê. Chơi thật cũng là một cách học. Vì trong quá trình chơi, tri thức, văn hoá sẽ được nâng lên.

Tôi tự mình kiểm soát được mọi thứ nhờ tâm tĩnh. Quan trọng nhất là giữ được cái gốc, đó là gia đình. Mình phải biết yêu gia đình, chăm sóc, hy sinh, vun vén hàng ngày, để ý đến từng chi tiết, không thể mặc kệ được. Gia đình chiếm một nửa thời gian của tôi. Gia đình gắn với mình cả đời, không thể thể nghiệm được. Hơn ai hết, tôi hiểu phần lớn những cái người ta theo đuổi không thực sự cần cho mình, mà vì người khác. Sự lo toan về tiền bạc hiện rõ trên khuôn mặt con người, nhưng thực sự cuộc sống cần vật chất không nhiều lắm. Tinh thần quan trọng hơn, điều đó không dễ nhận ra. Tôi luôn giữ khoảng cách, tránh bị tác động trực tiếp bởi những quan hệ không cần thiết. Cực chẳng đã tôi mới phải ra phố, bạn bè thân thường rủ đến nhà. Tôi có rất ít bạn thân, nhưng là những người thú vị lắm. Bạn tôi, Võ Thiện Thanh, cũng là người theo chủ nghĩa gia đình, sống chậm, không xem tivi, chỉ đọc báo mạng.

Chỉ có gia đình mới là giềng mối quan trọng để gìn giữ những hệ giá trị đã bị lãng quên, để biết giá trị của riêng mình, gia đình mình, dân tộc mình. Hãy trở lại với đời sống bình thường, những điều rất cũ, trở lại những giá trị bản thân. Người ta cần nhiều thời gian hơn để sống, chứ không phải để chết, tại sao chúng ta cứ lao về phía trước? Sống đẹp đồng nghĩa với sống chậm. Hạnh phúc chính là chấp nhận sự cân bằng. Hãy chấp nhận hoạ phúc như nhau, hãy là bầu trời, đừng là những đám mây, đó chính là tinh thần của yoga. Hiểu được như thế thì mọi điều đều đơn giản. Trong sự nghỉ ngơi, quan điểm của tôi là càng gần tự nhiên càng tốt. Tôi thích những loại cây mộc mạc, những vùng núi hoang dã. Khi gia đình có cuộc sống như vậy, trẻ con cũng là những “chiến sĩ bảo vệ môi trường”, biết yêu thiên nhiên, nâng niu cây cỏ, thương yêu thú vật…

Những người đàn ông hãy trở về nhà vào những bữa cơm chiều, và những người phụ nữ hãy vào bếp để nấu những món ăn của tình yêu thương cho chồng con, cho bạn bè, chứ đừng xây bếp đẹp chỉ để… ôsin nấu. Tôi tin chỉ cần như thế thôi thì sự giả dối đã giảm đi một nửa.

Đó là những quan niệm sống của Phạm Hoàng Nam - người được chọn phỏng vấn trong chuyên mục Lối sống tuần này.

0 nhận xét: