Recent Posts

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2009

Vụn vặt cho một tuần không blog

Chẳng có hứng thú gì, viết vài dòng rồi lại xoá. Viết lại, rồi lại xoá.

* * *

Báo chí VN đưa tin về Nobel Kinh tế 2009 cứ linh ta linh tinh. VNN thì vội chạy đua để có tin sớm hay sao đó mà dịch quá ẩu, vừa đọc vừa bực mình. Hầu hết các bài viết đều chẳng đưa đến cho người đọc biết là hai người đoạt giải đã có cống hiến gì cho kinh tế học, có lẽ do lĩnh vực nghiên cứu của họ quá xa lạ với VN: economic governance. Từ "governance" quả là khó xơi khi dịch sang tiếng Việt. Ngay trong phạm vi hẹp và thường gặp hơn là "corporate governance" đã không biết phải dịch thế nào cho hết nghĩa. Nếu dịch là "quản trị" thì chưa hẳn đúng (hầu hết các báo đang dùng), còn "lão làng" Nguyễn Ngọc Bích thì từ lâu đã tạm dùng là "lèo lái", nghe có vẻ ổn hơn cả. Vậy mà bài này trên VNN hồn nhiên dịch là "quản trị kinh tế". Hết biết.

Một điều lạ là các báo đều xúm vào khai thác thông tin Elinor Ostrom là người phụ nữ đầu tiên giành giải Nobel Kinh tế, và có lẽ vì thế mà quên không đề cập đến các cống hiến của bà. Đến mức một commentor trên blog của Paul Krugman đã phải viết dưới bài bình luận của ông này về giải thưởng năm nay như sau: "Paul - step right up to the microphone and declare that Elinor Ostrom's research, not her sex, is the singularly important consideration in winning the Nobel". -:)

* * *

Đã đọc xong "Ăn phở rất khó thấy ngon" của Trương Quý. Trước khi biết đến và đọc blog của Quý, cuốn này toàn bị mình bỏ qua mỗi khi lang thang ở Đinh Lễ. Nhưng sau vài tháng "follow" Trương Quý's blog trên blogspot, mình đã mua ngay cuốn này khi gặp lại. Quả là không nhầm.

Có lẽ, phải tìm mua nốt cuốn "Tự nhiên như người Hà Nội" đã được hắn xuất bản trước đó (năm 2004).

* * *

Đã có những sản phẩm đầu tiên của Pentax K-1000 SE. Bà xã xem xong buột miệng: Nhìn như những năm 80 ấy. Thì đúng quá. Những năm 80 là thời hoàng kim của Pentax K-1000 mà. -:)

* * *

Lại đã sắp hết mùa Thu. Đã có đợt không khí lạnh đầu tiên. Đã lại sắp hết một mùa vàng của lúa chín, của rơm rạ phơi trên đường làng, của hoa cúc và hoa mướp, của lá sấu rụng la đà trên đường Trần Hưng Đạo, và những thửa ruộng bậc thang vàng rực đất Sapa, Tú Lệ hay Na Pán Tẩn. Và nắng vàng như mật rải khắp phố phường.

Nhưng còn đó một sắc màu khác của mùa thu: Mùa thu trắng, của làn sương mờ giăng giăng ngập tràn sông Hồng ven đường Quốc lộ 2 nối Phú Thọ & Yên Bái mình mới đi hôm qua. Nhớ Trần Tiến và cô cháu gái Trần Thu Hà của ông, qua những câu hát thế này:

Đường im vắng mùa thu trắng
Gió heo may về bên lá khô
Mù sương trắng cà phê đắng
Ấm đôi tay người xa tháng ngày

Lá bay buồn như chiếc lá bay
Bóng cây đổ dài như bóng cây
Nhớ những mùa thu xa vời vợi
Những mối tình,
những bóng hình nghìn trùng khơi

Nhớ thương về đâu thương nhớ ơi
Tháng năm vội vàng năm tháng trôi
Áo xưa người trắng những mong chờ
Những bến bờ, quá xa mờ, quá hững hờ

Người ngồi đó thời thiếu nữ
Đã qua bao mùa thu lá bay
Người ngồi đó hàng hiên cũ
Phố xưa sương mù hiu hắt chờ./.

0 nhận xét: